Người hâm mộ bóng đá thể là những người thích thay đổi. Mọi thứ có thể thay đổi chỉ trong một cái chớp mắt cả trong lẫn ngoài sân cỏ. Vì vậy, không lạ khi CĐV có thể quay lưng với cầu thủ hoặc huấn luyện viên. Đặc biệt nếu như kết quả không như ý họ muốn.
Nhưng có một nơi đặc biệt trong trái tim nhiều ngăn của các CĐV dành cho các cầu thủ và HLV nổi tiếng, những người chọn “phản bội” tình yêu của họ và chuyển đến đội bóng kình địch.
Nhắc cho các bạn nhớ đó có thể là những CĐV đã từng chia vui cùng HLV người Bồ Đào Nha khi ông giành chức vô địch năm 2015 cùng The Blues!
Vậy ai khác cũng đã thiếu may mắn để hứng chịu sự tủi hổ như thế? Chúng tôi lựa chọn ra 11 cái tên trong số những kẻ phản bội vĩ đại nhất của làng túc cầu.
1. Robin van Persie
Arsenal đến Manchester United (2012)
Trong lịch sử giải Ngoại hạng, M.U và Arsenal được xem là 2 CLB có mối thâm thù kinh điển. Nhưng mùa hè năm 2012, người đội trưởng của Arsenal, Robin van Persie đã bất ngờ quay lưng với đội bóng để chuyển sang khoác áo đại kình địch.
2. Michael Owen
Newcastle United đến Manchester United (chuyển nhượng tự do, tháng Bảy năm 2009)
Sau khi ra sức chuyển đến Real Madrid với mức giá rẻ vào năm 2004, cựu tiền đạo Liverpool Michael Owen tiếp tục xát muối vào nỗi đâu của các CĐV Lữ đoàn đỏ bằng việc chọn gia nhập đại kình địch trong nước của CLB thuở bé của anh là Manchester United vào năm 2009.
Mặc dù anh ấy không trực tiếp chuyển đến United từ Liverpool, Owen cũng nên nhận biết bài học của cựu Quỷ Đỏ Paul Ince – người đã trở thành cái gai trong mắt CĐV Quỷ đỏ kể từ khi ông chuyển đến Anfield từ Inter…
3. Alan Smith
Leeds United đến Manchester United (6 triệu bảng + Danny Pugh, tháng Năm năm 2004)
Mặc dù đã khóc và hôn biểu tượng của đội bóng trong trận đấu EPL cuối cùng, tiền đạo hai lần giành danh hiệu Cầu thủ của năm do các CĐV bình chọn đã quay lưng với lời hứa của bản thân rằng sẽ không bao giờ thi đấu cho Quỷ đỏ – dấy lên mối thù hận lâu năm giữa hai đội bóng!
Hình ảnh của Smtih đối với các CĐV trung thành tại Elland Road ngay lập tức từ người hùng thành hư vô, và anh ấy cũng thất bại trong việc chứng tỏ tiềm năng sau khi bị gãy chân và trật mắt cá trong thất bại 0-1 của United trước Liverpool tại FA Cup 2006.
4. Frank Lampard
West Ham đến Chelsea (11 triệu bảng, tháng Bảy năm 2001)
Lampard, fan hâm mộ từ bé của The Hammers, đã khiến các CĐV sân Upton Park phẫn nộ bằng việc thúc đẩy vụ chuyển nhượng đến đối thủ tại London Chelsea. Khi quay trở lại đây, anh ấy đã bị nhắc nhở về sự phản bội của mình bằng những tiếng hò hét và la ó từ các CĐV đội nhà.
Tuy nhiên, cầu thủ ghi bàn nhiều nhất mọi thời đại của Chelsea đã tạo dựng tên tuổi thành một huyền thoại tại Stamford Bridge với 211 bàn thắng và giành ba chức VĐQG, bốn FA Cup, hai League Cup, một Community Shields, một Champions League và một Europa League!
5. Ashley Cole
Arsenal tới Chelsea (5 triệu bảng + William Gallas, tháng Chín năm 2006)
Sau nhiều tháng thương thảo hợp đồng, hậu vệ cánh trái người Anh đã ra đi để gia nhập sự tái thiết Chelsea của Jose Mourinho khi Pháo thủ không đáp ứng được đòi hỏi quá đáng về mức lương của anh ấy.
Nhận thấy sự ra đi của anh ấy không gì ngoài lý do tiền bạc, đám đông tại Highbury đã cho Cole biết rõ điều họ nghĩ về anh ta trong lần trở lại bằng việc hò hét và vẫy những tờ tiền giả.
Mặc dù anh ấy có đóng vai là nạn nhân trong cuốn tự truyện sau đó, nhưng điều đó cũng chẳng cải thiện được danh tiếng đã bị lu mờ của anh ấy.
6. Carlos Tevez
Manchester United đến Manchester City (25,5 triệu bảng, tháng Bảy năm 2009)
Nhưng khi khoảng thời gian cho mượn khép lại vào cuối mùa giải đó, tiền đạo người Argentina đã từ chối bản hợp đồng năm năm từ Quỷ Đỏ để cập bến Man City – trở thành cầu thủ đầu tiên kể từ năm 1999 làm điều đó!
Trong khi anh ấy đã ghi 3 bàn vào lưới United tại bán kết League Cup sau hai lượt trận. Khoảng thời gian với the Citizens của anh ấy được nhớ đến bởi bất đồng với HLV Roberto Mancini. Anh ấy có được danh hiệu VĐQG lần thứ ba, Community Shield lần thứ hai và FA Cup lần đầu cùng đội bóng áo xanh da trời.
7. Sol Campbell
Tottenham Hotspur đến Arsenal (chuyển nhượng tự do, tháng Bảy năm 2001)
Và những người hâm mộ đã rất thất vọng khi mà hậu vệ người Anh này từng hứa không gia nhập đội bóng địch thủ ở London và rồi anh lại tự do ra đi làm câu lạc bộ mất tới 20 triệu Bảng phí chuyển nhượng.
Kết quả là, Campbell đã phải ám ảnh bởi những lời chửi bới “Judas” và những tiếng hò hét mỗi khi trở lại White Hart Lane.
Thậm chí lúc anh tới thi đấu cho Portmouth những năm sau đó, bốn cổ động viên đã bị bắt và cấm góp mặt trong các sự kiện của bóng đá Anh suốt đời sau khi hát bài hát công kích. Sau những rắc rối, cựu đội trưởng Spurs đã giành được thêm hai chức vô địch Ngoại hạng Anh và FA Cup vào bộ sưu tập danh hiệu.
Người hâm mộ Spurs luôn có Ledley King…
8. Ronaldo
Inter đến Real Madrid (46 triệu Euro, tháng Tám năm 2002)
Real Madrid đến Milan (8.05 triệu Euro, tháng Một năm 2007)
Mặc dù chưa từng đi trực tiếp từ một câu lạc bộ đến đội bóng không đội trời chung, nhưng huyền thoại Brazil là cầu thủ duy nhất từng chơi bóng cho hai cặp địch thủ là Barcelona và Real Madrid cũng như Inter và Milan.
Nhưng bước đi táo tợn nhất của anh, đó là từ Flamengo, câu lạc bộ thời thơ ấu, nơi nuôi dạy và chữa trị chấn thương đầu gối cho anh để đến đội bóng địch thủ của họ là Corinthians vào cuối năm 2008.
9. Zlatan Ibrahimovic
Juventus đến Inter (24.8 triệu Euro tháng Tám năm 2006)
Barcelona đến Milan (24 triệu Euro tháng Tám năm 2010)
Không chỉ giành chức vô địch Serie A cùng Inter, Ibra còn giành chức vô địch quốc gia Ý cùng kẻ thù của họ Milan!
Ngoài ra, tiền đạo người Thụy Điển còn từng đặt chân tới Juve trước khi họ bi xuống hạng vì vụ bê bối Calciopoli vào năm 2006. Sau đó anh chọn gia nhập đối thủ của họ Inter.
Và có tin đồn rằng Ibrahimovic có ý định gia nhập Real sau mâu thuẫn bởi huấn luyện viên Barcelona Pep Guardiola, thương vụ thất bại vào phút chót chỉ bởi chủ tịch CLB Sandro Rosell.
10. Luis Figo
Từ Barcelona tới Real Madrid (60.1 triệu Đô-la, tháng Bảy năm 2000)
Nhưng điều đó hoàn toàn thay đổi cho cựu cầu thủ chạy cánh này có thương vụ chuyển nhượng kỷ lục tới đội bóng không đội trời chung Real Madrid!
Trong một lần quay lại mái nhà xưa vào mùa giải đó, Figo đã bị choáng váng bởi những tiếng la ó, hò hét, biểu ngữ và công kích từ những người hâm mộ cũ của anh, thậm chí họ còn ném một cái đầu lợn xuống lúc Figo đang thực hiện quả đá phạt góc.
11. Luis Enrique
Barcelona đến Real Madrid (chuyển nhượng tự do, 1996)
Enrique đã trải qua tổng cộng sáu năm là người của Madrid, có 18 lần lập công trước khi câu lạc bộ cho phép ông ra đi theo dạng chuyển nhượng tự do tới đội bóng kình địch Barca. Ít ai ở Madrid ngờ rằng họ trả đắt khi người năm lần vô địch Champions League (ba với tư cách cầu thủ và hai với tư cách huấn luyện viên) lại thi đấu tốt như vậy – ông ghi tổng cộng 109 bàn thắng giúp gã khổng lồ xứ Catalan giành hai chức vô địch La Liga và Cúp nhà Vua, một Siêu cúp và 2 Siêu cúp châu Âu.